Nhưng Mộ Dung Ngôn chỉ nhẹ nhàng nhìn cánh tay mình, rồi cất giọng nói êm dịu:
“Ấy chết! Lỡ chẳng may một chưởng này mà đánh trúng anh thì sao nhỉ? Tôi chưa từng biết cảm giác đánh trúng người sống là như thế nào? Đúng rồi, vừa rồi anh nói gì ý nhỉ? Nói tiếp đi…”
Giọng của Mộ Dung Ngôn rất thản nhiên, còn tỏ vẻ nghiêm túc mà nhìn tôi.
Mà trong lòng tôi lúc này đã lạnh run.
Mẹ nó! Đây chính là uy hiếp trắng trợn.
Nếu tôi thực sự dám nói ra một chữ không, chỉ sợ Mộ Dung Ngôn sẽ đánh tôi trọng thương.
Tôi sợ tới mức vội nuốt nước miếng:
“Tôi, tôi, tôi nói là được…”
Mộ Dung Ngôn lập tức mỉm cười:
“Thế này không phải là được rồi sao, sau này anh cứ nghe theo lời tôi. Tương lai, nếu có người nào hỏi về mối quan hệ giữa hai chúng ta. Anh cứ nói tôi là sư muội của anh, đã hiểu chưa?”
Vừa nói chuyện, Mộ Dung Ngôn vừa vặn cổ, bẻ ngón tay, những tiếng “lộc cộc” vang lên.
Luồng âm khí cường đại bao phủ khắp người tôi.
Chỉ cần tôi dám phản đối, nữ quỷ này chắc chắn sẽ đập chết tôi.
Tôi không còn cách nào khác, anh hùng phải biết tránh cái thiệt trước mắt, tôi cũng chỉ đành thỏa hiệp mà thôi.
Cái này được gọi là: Giang sơn dễ đổi, bản tính khó dời.
Mộ Dung Ngôn này chính là một mụ khủng long bạo chúa, cho dù đã quên mất quá khứ, nhưng vẫn đối xử với tôi thô bạo như vậy…
… Bạn đang đọc truyện Thi – Quyển 4 tại nguồn: https://www.truyensex.autos/thi-quyen-4/
Có lẽ đây chính là vận mệnh.
Cho dù chúng tôi đã quên mất nhau, nhưng hiện giờ, chúng tôi lại lần nữa có liên quan đến nhau.
Dưới sự áp bức của Mộ Dung Ngôn, tôi chỉ đành gọi Mộ Dung Ngôn một tiếng:
“Thi Muội!”
Mộ Dung Ngôn cười đến là vui vẻ:
“Đừng miễn cưỡng như vậy chứ, anh xem, trong tay anh cũng cầm Linh Đao rồi. Tôi nghĩ trước khi chúng ta xuống Âm phủ, chắc chắn anh chính là đồ đệ của tôi. Nhưng bây giờ anh chẳng chịu gọi tôi một tiếng sư phụ, chỉ chịu gọi tôi là Thi Muội, anh cũng coi như đã chiếm được lợi rồi đấy.”
Tôi trợn trắng mắt, lại còn đánh tráo khái niệm, bảo tôi chiếm lợi từ cô ấy, rõ ràng là tôi chịu hiếp bức mà.
Tôi không nói được gì, chỉ giữ im lặng.
Mà Mộ Dung Ngôn lại tiếp tục nói:
“Được rồi, bây giờ chúng ta đều biết được khoảng bảy, tám phần. Còn về phần, sau khi chúng ta xuống Âm phủ lại quên mất điều gì, hoặc còn làm gì nữa. Bây giờ chúng ta có nghĩ cũng chẳng rõ, cứ gác lại để sau vậy. Đây là Linh Đao, nếu nó đã ở chỗ anh, thì anh cứ giữ lại đi!”
Tôi sử dụng Linh Đao, thấy nó dùng rất tốt, vì thế cũng chẳng cự tuyệt.
Tôi lại cất Linh Đao trong tay đi, mà Mộ Dung Ngôn lại nhìn tôi, nói tiếp:
“Đinh Phàm, lần này anh dám lẻn vào thung lũng Hắc Ám. Sau này, đám Mắt Quỷ trong thung lũng Hắc Ám nhất định sẽ không bỏ qua cho anh đâu. Tốt nhất, anh nên cẩn thận một chút!”
Nhưng khi nghe thấy lời này, tôi lại chẳng thấy sợ hãi.
Ông đây chỉ có một thân một mình, nói trắng ra thì, tôi chỉ có một cái mạng này thôi, sao phải để ý đến điều này?
Tôi buông tay ra:
“Không sao cả, chỉ sợ bọn chúng không dám đến thôi. Nếu chúng dám đến, thì tôi liền dám giết. Dù sao, kiếp này, tôi và đám yêu đạo ấy vốn chẳng đội trời chung.”
Tôi nhẹ nhàng nói, không hề có chút sợ hãi nào.
Mộ Dung Ngôn lại ngây ra một lúc, sau đó nói với tôi:
“Trên tay anh vẫn còn lưu lại dấu ấn đen của tôi, dù tôi không biết sau này sẽ xảy ra chuyện gì, nhưng tôi không muốn anh chết. Nếu anh thật sự gặp phải nguy hiểm, trong lúc nguy cấp có thể gọi tôi.”
Những lời này Mộ Dung Ngôn nói ra rất chân thành.
Tôi cũng chẳng xụ mặt nữa, mà gật gật đầu với cô ấy, nói:
“Mục đích tôi tới đây hôm nay cũng đã đạt được rồi, tôi phải đi đây!”
Nói xong, tôi định chào tạm biệt.
Bởi vì đều muốn hỏi, cũng đã hỏi rồi.
Điều muốn biết, cũng đã biết được rồi.
Điều không thể biết, chúng tôi cũng chẳng biết được.
Tôi có tiếp tục ở lại đây cũng chẳng có ích gì nữa.
Mộ Dung Ngôn cũng không ngăn cản tôi, chỉ gật đầu một cái.
Đồng thời, cô ấy lại nói:
“Đinh Phàm, anh về đi. Sau khi về thì nhớ đốt chút nhang khói cho tôi đấy!”
Nghe đến đó, da mặt tôi giật giật vài cái.
Có ý gì đây, còn chủ động muốn tôi cung phụng cô à?
Mộ Dung Ngôn trừng mắt với tôi một cái:
“Thế nào? Anh không muốn nghe lời tôi phải không?”
Nói rồi, Mộ Dung Ngôn tiếp tục uy hiếp tôi.
Tôi đánh không lại, cũng chẳng còn cách nào khác.
Đành bất đắc dĩ gật đầu:
“Được rồi, sau khi về nhà tôi sẽ thắp nhang cung phụng cho cô. Nói đi, cô muốn cúng gì?”
Tôi hơi mỉm cười, đây cũng chẳng phải là chuyện gì lớn lao.
Rốt cuộc thì nhà tôi chính là một cửa hàng vàng mã, hương nến, tiền giấy có rất nhiều.
“Tôi nghĩ đã, giấy vàng năm cân, vàng mã trăm thỏi, người giấy năm đôi, nhà giấy một căn!”
Mấy thứ này không phải là vấn đề lớn, nên tôi cũng chẳng từ chối.
Cho nên tôi sảng khoái đồng ý, xem như đây là quà cảm ơn vì trước đó Mộ Dung Ngôn đã từng cứu mạng mình đi!
“Được rồi, tôi đi đây đi!”
Nói xong, tôi nhìn cô ấy thêm một lượt cho thật kỹ.
Phát hiện ra Mộ Dung Ngôn cũng đang nhìn mình, đôi mắt xinh đẹp kia lưu chuyển, làm cho người ta si mê không lối thoát.
Nhưng cuối cùng, tôi vẫn xoay người, rời khỏi căn phòng này.
Sau khi rời khỏi tiểu viện, thì lại gặp được Mạc bà bà.
Mạc bà bà thấy tôi đi ra, mỉm cười hiền từ.
Bà ấy nói sẽ tiễn tôi ra ngoài, tôi chỉ gật đầu, nói câu cảm ơn.
Mà Mạc bà bà vừa đi trước dẫn đường, vừa nói:
“Cậu Đinh thật là một người đặc biệt. Đã hơn một trăm năm nay, tiểu thư chưa từng cho một người đàn ông con trai nào bước vào trong phòng mình cả. Cho dù có là cậu Dạ – Dạ Phong, cũng không được vào. Cậu, cậu đúng là ngoại lệ, ha ha…”
Mạc bà bà vừa nói vừa cười, còn tôi lại ngẩn người ra.
Bởi vì tôi không biết, rốt cuộc là phước lành hay là xui xẻo đây.
Tôi bị bức ép nhận “Thi Muội”, kỳ thật đây chính là một lão tư bản biến chất thì có, càng ngẫm lại lại càng khó chịu.
Còn về người tên Dạ Phong kia, hẳn chính là tên nam quỷ đã từ bị Kỳ Lân tiền bối đánh cho tơi bời ở ngoài bãi tha ma lần trước.
Nghĩ vậy, tôi chỉ cười cười, chứ không nói thêm gì.
Mà Mạc bà bà đã từ từ đưa tôi ra đến cổng lớn, sau đó nói với tôi:
“Cậu Đinh, lão đây không tiện tiễn cậu đi xa hơn nữa!”
“Không, không, không, cảm ơn Mạc bà bà!”
Nói rồi, tôi chắp tay vái chào Mạc bà bà, sau đó xoay người, rời khỏi Mộ Dung phủ.
Đi qua đường lát đá, tôi mới quay đầu lại, nhìn thoáng qua.
Mộ Dung phủ vẫn như cũ, trước cổng vẫn treo hai chiếc đèn lồng đỏ chiếu sáng, xung quanh là những luồng khí âm hàn cuồn cuộn.
Nhưng tôi cũng chỉ liếc mắt thêm một cái, sau đó nhanh chóng rời đi.
Một mình đi qua bãi tha ma u ám của Quỷ Mã Lĩnh, trong lòng tôi cũng chẳng thấy sợ hãi.
Trong đầu tôi còn đang mải suy nghĩ, vừa rồi Mộ Dung Ngôn đã uy hiếp tôi.
Cô ấy cứ giống như là một nghiên mực không phai, khiến cho tâm trí tôi bị lây nhiễm.
Tôi càng cố lơ đi, thì lại càng nhớ tới cô ấy.
Tôi cứ ở trong trạng thái ngơ ngơ ngẩn ngẩn như thế mà trở về tới cửa hàng ở thị trấn Thanh Thạch.
Hồ Mỹ vẫn còn nằm ngủ say trên ghế sô pha, tôi cũng quá buồn ngủ rồi.
Mấy ngày nay chúng tôi bôn ba vất vả, thật sự cần phải nghỉ ngơi cẩn thận mấy ngày mới được.
Tôi nhanh chóng rửa mặt mũi, sau đó nằm bẹp dí lên giường, không nhúc nhích.
Chẳng mấy chốc, tôi đã thiếp đi.
Chỉ là tôi không thể ngờ được là, sau khi bản thân chìm vào giấc ngủ, bóng dáng một người con gái mặc đồ trắng từ từ hiện lên bên mép giường của tôi.
Cô gái này có vẻ đẹp tuyệt trần, chẳng ai sánh bằng.
Cô nàng không nhúc nhích, cũng không lên tiếng, chỉ lạnh lùng nhìn tôi.
Rồi nhỏ giọng lẩm bẩm:
“Người đó, là anh sao? Mệnh cách Ngũ Thủy.”
“…”
Một giấc này tôi ngủ rất sâu và rất ngon, chờ đến khi tỉnh lại, đã là buổi chiều ngày hôm sau.
Tuy rằng tôi đã tỉnh lại, nhưng vẫn còn giữ dáng vẻ mơ mơ màng màng.
Tôi ngáp một cái rồi rời khỏi phòng.
Trở lại phòng khách, tôi thấy Hồ Mỹ vẫn còn ngủ say.
Nhưng tôi cũng chẳng để ý tới cô ấy, đi ra ngoài một chút, sau đó lấy chút tiền giấy linh tinh, rồi đi ra mảnh sân sau nhà.
Nơi này là nơi để quan tài và mấy thứ linh tinh lặt vặt, mấy ngày nay tôi không về nhà, cỏ dại đã mọc lên rất nhiều.
Tôi nhặt sạch cỏ trên mảnh đất trống, sau đó, lấy mấy thứ tiền giấy thỏi vòng đó đặt lên trên mảnh đất.
Cuối cùng, tôi viết mấy chữ lên lá bùa vàng:
“Mộ Dung Ngôn, Thi Muội, nhận đi!”
Sau đó, tôi bóp chặt lá bùa, lửa chợt bùng lên.
Cứ như thế, tôi dần dần đốt đồ cúng cho Mộ Dung Ngôn.
Kế tiếp, tôi ngồi ở bên ngoài phòng ăn, xem TV một lát rồi về phòng ngủ tiếp.
Đến giữa buổi trưa hôm sau, tôi mới cảm thấy ngủ đủ.
Duỗi người một cái, tôi mới chính thức mở cửa buôn bán trở lại.
Lăn lộn hơn một tháng nay, tôi cũng nên nghỉ ngơi một khoảng thời gian thôi.
Chuyện làm ăn cũng nên tiếp tục.
Trừ khi là gặp phải chuyện ngoài ý muốn, nếu không tôi cũng cần phải miễn cưỡng sống những ngày vất vả, chạy đôn chạy đáo như vậy.
Tôi cứ thế trải qua mười mấy ngày cứ ăn rồi chơi, trông cửa hàng, trò chuyện trên Wechat…
Cách Đại hội Đạo Minh còn hơn một tháng…
Tôi đã lên kế hoạch sẽ lên đường vào ngày hôm sau, nhưng hôm nay, tôi lại gặp được vị khách đeo kính, cao gầy kỳ lạ kia.
Đây chính là người đàn ông đã đến cửa hàng của tôi mua người giấy, sau khi tôi và Tiểu Mạn diệt trừ xe tang được một khoảng thời gian.
Lúc này đây, anh ta cũng mang theo một chiếc cặp, cùng một cặp kính mắt mà đi tới trước cửa hàng tôi.
Bởi vì vị khách này khiến cho tôi cảm thấy có chút kỳ quái, trước đó còn luôn hỏi về chuyện của “sư phụ”, còn bày ra dáng vẻ ưu sầu…
Cho nên, anh ta đã để lại ấn tượng sâu sắc trong lòng tôi, giờ phút này, anh ta lại xuất hiện một lần nữa.
Tôi nhiệt tình chào hỏi:
“Chào tiên sinh, anh lại cần mua gì thế?”
Vị khách đeo kính nhìn thấy tôi, chỉ cười nhạt, rồi trả lời thẳng:
“Lần này, tôi không cần gì cả! Mà tôi tới tìm cậu…”
… Bạn đang đọc truyện Thi – Quyển 4 tại nguồn: https://www.truyensex.autos/thi-quyen-4/
Nghe đối phương nói đến tìm mình, tôi còn ngây ra một lúc.
Tới tìm tôi? Chẳng lẽ người này muốn mời tôi ra ngoài làm pháp sự?
Ừm, cũng có khả năng lắm.
Nhưng mà, ngày mai tôi phải rời khỏi thành phố này rồi, thời gian quả là có chút gấp gáp.
Nhưng mà tôi vẫn phải hỏi han trước, nếu thực sự đây là chuyện phiền phức, tôi vẫn sẽ dành chút thời gian đi giải quyết.
Còn nếu đây chỉ là chuyện tang lễ bình thường, tôi sẽ nhường cho mấy người Lão Tần Gia đi làm.
Nghĩ đến đây, tôi mỉm cười đon đả:
“Ôi, không biết anh đây đến tìm tôi làm gì? Anh muốn xem phong thuỷ, hay là chuyển nhà?”
Giọng nói của tôi không nhanh không chậm, rất bình tĩnh.
Người đàn ông đeo kính nhìn tôi chăm chú, hai mắt cũng không chớp lấy một cái.
Đợi đến khi tôi nói xong, anh ta mới mở miệng:
“Đều không phải!”
“Vậy anh tìm tôi làm gì?”
Tôi cảm thấy có chút kỳ lạ, cảm giác như người này đang úp úp mở mở trước mặt mình.
Thông tin truyện | |
---|---|
Tên truyện | Thi - Quyển 4 |
Tác giả | Chưa xác định |
Thể loại | Truyện sex dài tập |
Phân loại | Dâm thư Trung Quốc, Truyện sex Ma Quỷ |
Tình trạng | Update Phần 375 |
Ngày cập nhật | 23/06/2025 02:22 (GMT+7) |