Chỉ là, sức mạnh càng lớn thì trách nhiệm càng cao, khối lượng công việc của cô giờ đây cao hơn rất nhiều, luôn trong tình trạng bận bù đầu, phải sắp xếp nhiệm vụ như nào, đàm phán ra sao, một tay Lý Uyển Như đều phải lo liệu.
Ngay cả việc ban thưởng cũng hạn chế đi nhiều, Lý Uyển Như thường phải đợi vài người lập công rồi mới thực thi chính sách một lần, cùng lúc tiếp đón nhiều người sẽ tiết kiệm thời gian hơn rất nhiều. Hoặc không, cô vừa cong mông uốn gối, căng âm hộ ra cho tên dong binh nắc liên hồi, vừa đọc từng dòng văn lệnh, ký tên đóng dấu chẳng ngơi tay.
Dưới ánh sáng lập lòe, căn phòng nhỏ phó đoàn trưởng Thôn Thiên đoàn ngập trong không khí ngột ngạt pha lẫn dục vọng. Giữa đống văn thư chất cao như núi, Lý Uyển Như đang trong tư thế đầy nhục cảm: Váy áo xộc xệch, lộ ra một bên vú đong đưa, thân hình mềm mại cong lên trên bàn gỗ, đôi chân thon dài dang rộng, để lộ âm hộ ướt át, căng mọng, bị tên dong binh lực lưỡng phía sau ra sức nắc từng nhịp mạnh bạo.
Tiếng da thịt va chạm vang lên đều đặn, hòa lẫn với tiếng thở hổn hển của gã và những tiếng rên khe khẽ thoát ra từ đôi môi mọng đỏ của cô. Dù vậy, đôi tay cô vẫn thoăn thoắt lật giở văn lệnh, bút lông múa trên giấy, ký tên, đóng dấu, không một phút ngơi nghỉ.
“Nhanh lên, Đàm Hổ,” cô lạnh lùng ra lệnh, giọng nói sắc như dao, nhưng lại mang theo chút quyến rũ.
“Ta không có cả ngày để chờ ngươi.”
Mắt cô lướt qua bản báo cáo về nguồn tài nguyên ở Đông Lĩnh, nhưng cặp mông tròn lẳn vẫn nhịp nhàng đẩy về phía sau, như thể mời gọi gã dong binh dồn thêm sức. Đàm Hổ, một chiến binh cao lớn với cơ bắp rắn như thép, mồ hôi nhễ nhại, đôi tay bám chặt vào eo cô, nắc mạnh hơn, mỗi cú đẩy khiến thân thể cô rung lên, bộ ngực đầy đặn lắc lư dưới lớp áo mỏng manh.
Bất chợt, cánh cửa bật mở không báo trước. Một tên dong binh khác thân hình gầy gò nhưng đôi mắt sáng rực, đứng sững ở ngưỡng cửa. Hắn nhìn cảnh tượng trước mặt, miệng há hốc, ánh mắt lộ rõ sự thèm khát và ganh tỵ. Hắn nuốt nước bọt, tay cầm xấp văn thư run rẩy, nhưng mắt không thể rời khỏi thân hình quyến rũ của Lý Uyển Như, đang uốn éo trong từng nhịp thúc của Đàm Hổ.
“Phó đoàn trưởng… có… có tin từ Thiết Dung thành!”
Vương Lực lắp bắp, giọng run run, cố gắng không để ánh mắt trượt xuống nơi hai cơ thể đang quấn lấy nhau.
“Đông Lĩnh trấn xuất hiện dị biến, xin ngài cử người thăm dò!”
Lý Uyển Như khẽ nhíu mày, nhưng không dừng lại. Cô ngả người ra sau, tựa lưng vào ngực Đàm Hổ, khiến gã càng hăng máu, đẩy mạnh hơn, tiếng va chạm trở nên dồn dập, ướt át.
“Tóm tắt đi!” Cô ra lệnh, giọng lạnh tanh, tay vẫn ký văn lệnh, con dấu ngọc rồng đóng xuống từng tờ giấy với độ chính xác tuyệt đối. Một tiếng rên nhỏ thoát ra khi Đàm Hổ vô tình chạm đúng điểm nhạy cảm, khiến âm hộ cô co bóp mạnh, nhưng cô lập tức lấy lại vẻ điềm tĩnh.
“Nhanh, ta không chờ được.”
Tên dong binh đỏ mặt, ánh mắt láo liên, vừa muốn nhìn lại vừa sợ bị phát hiện.
“Dạ… một cột sáng chiếu lên từ phía rìa Đông Lĩnh Sâm Lâm, cách nơi đây khoảng hai trăm dặm, nghi vấn có một bí cảnh xuất thế.”
Lý Uyển Như gật nhẹ, ngón tay gõ lên bàn, rồi ra lệnh mà không buồn nhìn hắn.
“Lập tức truyền tin cho Trình Thương, cùng với các thành viên của phân đội 11 và 12, chúng ta sẽ lên đường tham dò sau một tiếng nữa.”
Cô ngừng lại, hông khẽ đẩy ngược, phối hợp nhịp nhàng với Đàm Hổ, khiến gã rên lên một tiếng trầm đục.
“Còn đứng đó làm gì? Ra ngoài, và lần sau nhớ gõ cửa.”
Tên dong binh cúi đầu, mặt đỏ như gấc, vội vàng đặt xấp văn thư xuống rồi lùi ra, nhưng ánh mắt vẫn lén lút liếc nhìn, lòng trào dâng sự ganh tỵ cháy bỏng với Đàm Hổ. Hắn thầm nghĩ, một ngày nào đó, hắn cũng sẽ lập công lớn, để được phó đoàn trưởng ban thưởng như thế này.
Khi cửa đóng lại, Lý Uyển Như khẽ nhếch môi, nụ cười lạnh lẽo thoáng qua. Cô quay sang Đàm Hổ, giọng trầm xuống đầy uy quyền:
“Nhanh hoàn thành, chúng ta cần xuất phát sớm, không được để các thế lực khác hớt tay trên.”
Đàm Hổ cười khổ, tăng nhịp, trong khi Lý Uyển Như lấy ra một vật thể kỳ quái khắc đầy trận văn, cô lấy ra một viên nguyên thạch đặt lên đó, thắp sáng các trận văn chằng chịt, khi đã hoàn toàn khởi động, cô hé môi thơm, nói nhẹ nhàng:
“Đông Lĩnh Sâm Lâm xuất hiện biến dị, nghi ngờ có bí cảnh xuất thế… Ah… ah… Lý Uyển Như mong muốn tổng bộ điều động người đến điều tra.”
Sau khi hoàn toàn báo cáo cho tổng bộ, Lý Uyển Như ngửa cổ, vương tay ghì đầu tên Đàm Hổ xuống, đặt một nụ hôn sâu lên môi hắn, kích thích tên to con này hoàn toàn bắn ra tinh túy vào sâu trong tử cung cô.
Bí cảnh, còn gọi là không gian thứ nguyên, là một loại không gian độc lập tồn tại song song với thế giới hiện tại, thường được hình thành bởi thiên địa dị biến, trận pháp loại hình không gian hoặc lưu lại từ thời đại viễn cổ. Những nơi như vậy thường bị cách biệt với thế giới bên ngoài, chỉ khi đủ duyên hoặc điều kiện đặc thù xuất hiện thì mới xuất thế, tức mở ra lối vào tạm thời.
Bên trong bí cảnh có thể chứa đựng nguyên khí dồi dào, kỳ trân dị bảo, thậm chí là di vật của các cường giả để lại cho người hữu duyên. Cũng có không ít bí cảnh là nơi giam giữ hoặc phong ấn sinh vật cổ hung tàn, cấm kỵ thuật hoặc tà vật thất truyền.
Chính vì tính chất kỳ lạ và cơ hội đột phá vô hạn mà mỗi lần bí cảnh xuất thế đều khiến các thế lực lớn nhỏ điên cuồng tranh đoạt. Song song với kỳ ngộ, bí cảnh cũng là tử địa, nơi thử thách vận mệnh, thực lực và dã tâm của mỗi người bước vào.
… Bạn đang đọc truyện Hoan Du Thánh Nữ tại nguồn: https://www.truyensex.autos/hoan-du-thanh-nu/
Hai trăm dặm đường, một quãng đường không gần nhưng cũng chẳng quá xa, đối với đám tinh anh trong Thôn Thiên dong binh đoàn thì chỉ là một ngày hành trình. Nếu không phải vì địa điểm nằm sâu trong Đông Lĩnh Sâm Lâm, nơi rừng thiêng nước độc và dã thú rình rập, thì cưỡi ngựa xuyên đêm là đủ để tới nơi chỉ trong vài canh giờ.
Khi Lý Uyển Như dẫn theo hơn chục cường giả tiến đến, khu vực quanh cột sáng đã đông nghẹt người. Bãi đất trống phía trước bị chiếm cứ bởi vô số thế lực lớn nhỏ. Có dong binh đoàn dựng trại sẵn, có quân đội các thành trì phái tới trấn thủ, cũng có không ít trinh sát mặc y phục tông môn đang lặng lẽ quan sát tình hình. Kỳ hiệu phất phơ trong gió, tượng trưng cho từng thế lực riêng biệt, nghiêm ngặt không cho kẻ khác xâm phạm. Trong khung cảnh này, mỗi tấc đất đều mang hơi thở cảnh giác và sát khí âm ỉ.
Lý Uyển Như không biểu lộ cảm xúc, chỉ ra hiệu cho vài người bên cạnh tản ra thăm dò tin tức. Bản thân cô thì bước tới một nhóm dong binh mang huy hiệu Thôn Thiên đang đứng đợi từ trước, hiển nhiên là đám đã phát hiện dị tượng và cử người về Đông Lĩnh trấn báo tin. Trong số đó, một tên mặt còn non thấy cô thì lập tức đứng thẳng người, đôi mắt lén liếc dung mạo tuyệt sắc trước mặt, rồi nhanh chóng đỏ mặt cúi đầu nói.
“Thưa phó đoàn trưởng, đã xác định rồi ạ. Cột sáng kia đúng là dấu hiệu của một bí cảnh xuất thế. Bên phía Liên minh Linh Dực có đội trinh sát nói rằng, chỗ này từng xuất hiện dị tượng vài trăm năm trước, có ghi chép lại trong điển tịch cổ.”
Một tên khác đứng bên cạnh chen vào, giọng căng thẳng.
“Nghe bảo một tuần nữa bí cảnh mới thực sự mở ra. Bây giờ vẫn đang trong giai đoạn ổn định không gian. Mỗi ngày trôi qua, khí tức sẽ càng thêm nồng đậm. Quan trọng là, theo nhiều bên cùng phán đoán, bí cảnh này có vẻ bài xích cường giả Địa cấp trở lên. Nhìn vào tầng sương khí dày đặc bao quanh cũng có thể suy ra điều đó. Rất có khả năng chỉ những kẻ dưới Địa cấp mới có thể tiến vào.”
Lý Uyển Như trầm ngâm. Một bí cảnh bài xích Địa cấp, điều này vừa là cơ hội, vừa là mối nguy. Những lão quái vật chân chính không thể chen chân vào, nhưng những nhân cảnh cao giai như cô thì lại vừa vặn có đủ tư cách bước vào tranh đoạt. Cơ hội một bước nghịch thiên, hoặc chết không toàn thây trong mê cảnh u linh, tất cả đều nằm trong một canh bạc lớn.
Cô khẽ liếc nhìn cột sáng ở chân trời, nơi những tia linh quang mờ mịt đang xoáy tròn như cánh cửa cổ xưa dần mở ra. Gió từ trong đó thổi ra lạnh buốt, từng luồng nguyên khí pha lẫn với một thứ khí tức huyền bí khó gọi tên, khiến người ta vừa khát khao lại vừa rợn gáy.
Lý Uyển Như không nói thêm gì nữa. Đôi mắt chăm chú nhìn từng biến động nơi vòng sáng, trong đầu không ngừng tính toán độ tin cậy của thông tin vừa nhận.
Sau khi chờ đợi một đêm vẫn chẳng có điều gì, Lý Uyển Như thu lại ánh mắt không rời khỏi cột sáng mơ hồ ngoài kia. Gió từ rừng thổi tới mang theo hơi ẩm và cảm giác lạnh lẽo thoảng qua da thịt, lạnh đến rợn người. Cô khẽ quay đầu nhìn về nhóm người sau lưng, thấp giọng nói.
“Trình chấp sự đâu rồi?”
Một gã dong binh phía sau lập tức bước ra, thân hình cao lớn, áo giáp hơi sờn nhưng vẫn toát ra khí tức ổn định, là một Địa cấp thật sự. Gã ôm quyền thi lễ, chẳng nói lời nào.
Lý Uyển Như gật đầu nhẹ, trong giọng nói không mang chút cảm xúc.
“Chỗ này giao cho ngươi toàn quyền xử lý. Tạm thời không được manh động, chưa rõ bên trong bí cảnh là gì, không ai được tự ý hành động. Giám sát động tĩnh các thế lực, nếu có bất thường lập tức báo về trấn.”
“Tốt.”
Cô không nói thêm, chỉ đưa ánh mắt liếc nhìn khắp xung quanh một lần cuối. Nơi đây, bầu trời vẫn còn bị cột sáng nhuộm màu lam xám quỷ dị, như một vết rách giữa thực tại, dường như lúc nào cũng có thể mở ra một thứ gì đó khủng khiếp và không thể kiểm soát.
Lý Uyển Như xoay người, nhảy lên lưng ngựa, cùng hai người Phùng Sâm và Trần Tự men theo lối mòn trong rừng hướng về Đông Lĩnh trấn. Trên đường đi, không ai lên tiếng, chỉ có tiếng vó ngựa đều đều vang vọng giữa rừng rậm, pha lẫn cùng những suy nghĩ đang rối như tơ vò trong đầu mỗi người.
Cô biết rõ, mình không thể ở lại nơi này. Trách nhiệm ở Đông Lĩnh trấn còn nặng hơn, bí cảnh xuất thế, các khu vực làm trung chuyển như Đông Lĩnh trấn sẽ tiếp đón rất nhiều người, Dong Binh hội khó có thể quản lý tốt được. Nếu có thể tận dụng tốt thời cơ, đây sẽ là một cơ hội làm giàu của Thôn Thiên đoàn, giúp cô càng khẳng định được giá trị bản thân đối với Liệp Sát tông. Và còn một nhiệm vụ quan trọng nữa là cô cần phải đón tiếp người từ tổng bộ, sẽ đến để điều tra dị tượng bí cảnh xuất thế.
Thông tin truyện | |
---|---|
Tên truyện | Hoan Du Thánh Nữ |
Tác giả | Dzynxc |
Thể loại | Truyện sex dài tập |
Phân loại | Đụ lỗ đít, Truyện dâm hiệp, Truyện sắc hiệp |
Tình trạng | Update Phần 100 |
Ngày cập nhật | 13/06/2025 13:51 (GMT+7) |