Truyện sex ở trang web truyensextv2.cc tổng hợp từ nhiều nguồn khác nhau, tất cả truyện sex ở đây đều chứa nội dung người lớn, nghiêm cấm trẻ em dưới 18 tuổi.
Trang web www.truyensex.autos là trang web dự phòng của website truyensextv2.cc, truyện ở đây update muộn hơn so với truyensextv2.cc tầm một ngày.

Truyện sex » Truyện sex dài tập » Hoan Du Thánh Nữ » Phần 3

Hoan Du Thánh Nữ - Tác giả Dzynxc


Update Phần 100

Website chuyển qua tên miền mới là: truyensextv2.cc, các bạn nhớ tên miền mới để tiện truy cập nhé!

Phần 3: Hoàn cảnh

Hoan Du Thánh Điển là một bộ công pháp hoàn chỉnh, gồm đầy đủ cả tâm pháp lẫn võ kỹ. Tuy nhiên, điểm kỳ lạ nằm ở chỗ những chiêu thức võ kỹ trong này lại không dùng để chiến đấu, mà toàn bộ đều là tư thế phục vụ cho chuyện giường chiếu. Khi phối hợp cùng tâm pháp vận hành, chúng sẽ tạo ra trạng thái “thải dương bổ âm”, cho phép trực tiếp hấp thu tinh khí của đối phương trong lúc song tu.

“Chậc, đúng là tà pháp thật sự.” Lý Uyển Như lẩm bẩm, vừa lau sạch những dấu vết hỗn loạn còn đọng lại trên cơ thể trắng ngần của mình.

Sau khi vận hành công pháp, tử cung của cô đã chính thức biến thành một đan điền dị chủng. Từ đó, cô có thể hấp thu hoàn toàn lượng nguyên lực vừa mới ngưng kết, tuy không tăng tiến tu vi bao nhiêu, nhưng ít nhất cũng khôi phục được phần nào thể lực đã cạn kiệt sau một đêm tàn phá.

Cảm giác mỏi mệt tan dần, sức sống chậm rãi trở lại từng đầu ngón tay, lúc này Lý Uyển Như mới bắt đầu cẩn thận quan sát kỹ thân thể nguyên chủ. Tay cầm khăn ướt, cô lau qua từng vùng da thịt, vừa cảm nhận vừa đánh giá. Làn da mịn màng trắng sứ, mỗi lần chạm vào đều mát lạnh, độ đàn hồi lại hoàn hảo như được chăm sóc qua linh dịch đắt giá nhiều năm liền.

Tuy nhiên, điều khiến cô chú ý nhất chính là bộ ngực.

“Nó to thật.” Cô lẩm bẩm. Đôi gò bồng đào căng tràn trước ngực hẳn phải vượt quá 100cm, một con số quá mức dư thừa đối với bất kỳ nữ tu giả nào chuyên hành tẩu giang hồ.

“Thật bất tiện khi chiến đấu.”

Suy nghĩ đầu tiên hiện lên trong đầu cô là về tính thích nghi và hiệu quả khi giao tranh. Ở kiếp trước, cô là cao thủ từng lăn lộn qua vô số chiến trường đẫm máu, nên rất rõ bất kỳ điểm yếu nhỏ nào cũng có thể trở thành tử huyệt. Và đôi nhũ phong phồn thực như vậy, rõ ràng là một gánh nặng.

Dù vẫn còn giữ được chút săn chắc vốn có, nhưng thời gian gần bảy năm sống kiếp kỹ nữ đã để lại dấu vết chảy sệ nơi bầu vú. Đôi nhũ hoa tuy không hoàn toàn biến dạng, nhưng sắc hồng từng ngập tràn thanh xuân nay đã nhuốm một tầng u ám, hơi thâm lại, dù chủ thể mới chỉ ở độ tuổi đôi mươi.

Tiếp đó, Lý Uyển Như dùng khăn ướt nhẹ nhàng lau xuống đôi chân dài thon mịn, rồi đến vùng hạ bộ. Nơi ấy, sắc hồng non mềm vốn thuộc về thiếu nữ đã phai nhạt, thay vào đó là chút thâm trầm không thể giấu. Trái ngược với làn da trắng ngọc toàn thân, nhiều vết bầm xanh tím vẫn còn hằn trên mông, ngực và mặt trong đùi, di chứng từ cuộc hoan lạc cuồng nhiệt đêm qua. Mỗi khi khăn chạm vào những vết ấy, lại truyền tới từng cơn đau rát âm ỉ khiến Lý Uyển Như phải khẽ cau mày.

Cô cố gắng vệ sinh thật sạch bên trong, dù chỉ có thể làm sơ sài. Dù gì thì bản thân từng là một Thánh Nữ cao cao tại thượng, giờ đây lại rơi vào cảnh ngộ như thế này, nghĩ đến đó, trong lòng không khỏi dâng lên cảm giác kháng cự và nhục nhã mơ hồ.

Lẽ ra, cô rất muốn được ngâm mình trong bồn nước ấm để tẩy sạch những dư âm bẩn thỉu còn vương lại, nhưng nha hoàn thiếp thân của nguyên chủ lại đang lâm bệnh, chẳng ai thay cô chuẩn bị nước nóng. Mà cơ thể hiện tại lại quá yếu ớt để làm những việc đó một mình.

“Thì ra nha hoàn bị bệnh…” Lý Uyển Như khẽ thở dài, suy nghĩ lóe lên trong đầu. “Vậy nên nguyên chủ mới dùng quá liều Lạc Ái Dược sao?”

Cô thuận tay khoác lên người một tấm sa mỏng, che đi thân thể đẫy đà nhễ nhại, rồi bước đến ngồi trước bàn trang điểm. Chiếc gương đồng hơi xỉn màu phản chiếu một mái tóc rối bời xõa xuống vai. Cô đưa tay vuốt lại từng sợi đen dài, nhưng chính khoảnh khắc đó, ánh mắt cô sững lại khi nhìn thấy gương mặt trong gương.

“… Đẹp đến ngẩn người…”

Phản chiếu trong mặt gương là một dung nhan kiều diễm đến mức không chân thật, khuôn mặt như tạc từ ngọc, sống mũi cao thanh tú, cặp mắt dài toát ra khí chất yêu mị đầy mê hoặc. Đôi chân mày thanh mảnh như họa, nhẹ nhàng viền quanh ánh nhìn sắc sảo kia. Chỉ tiếc đôi môi lại hơi nhợt, làm toàn bộ gương mặt như thiếu đi vài phần sinh khí.

Là phụ nữ, ai chẳng mong mình xinh đẹp, Lý Uyển Như cũng không ngoại lệ. Trong thế giới tu hành, không ít người dùng một phần nguyên lực để duy trì dung mạo, bản thân cô ở kiếp trước cũng là một trong số đó, từng gặp vô số dung nhan tuyệt mỹ. Nhưng sắc đẹp trước mắt lại đến từ một cơ thể phàm nhân, điều này khiến cô phải thừa nhận: Đây chính là loại nhan sắc đứng ở đỉnh cao tuyệt đối.

Lúc này, trong lòng Lý Uyển Như vẫn còn vương lại nghi hoặc: Tại sao một người khờ khạo như nguyên chủ lại có thể trở thành ngân bài của kỹ viện? Mỗi đêm đều có công tử thế gia lui tới, tranh nhau bày tỏ ý muốn. Nhưng nghĩ kỹ lại, chỉ riêng dung nhan khuynh quốc khuynh thành kia cũng đủ khiến người ta quên hết mọi vụng về trong kỹ nghệ hay những thiếu sót trên giường. Nhan sắc ấy, thực sự là một món hàng vô giá.

Ánh mắt lướt qua chiếc đồng hồ cơ học đặt trên bàn, kim chỉ đã gần 6 giờ 50. Theo thói quen, vào giờ này, nha hoàn tên A Lam sẽ mang điểm tâm đến, sau đó giúp cô thay y phục. Nhưng hôm nay A Lam xin nghỉ vì bệnh, mọi việc đành phải do chính cô lo liệu. Trong khi đó, đầu óc vẫn còn hỗn loạn, tâm trí chưa thể tĩnh lại sau cú trùng sinh bất ngờ, khiến cô chẳng còn lòng dạ nào nghĩ tới chuyện ăn uống.

Dựa vào ký ức của nguyên chủ, Lý Uyển Như chọn một bộ y phục màu hồng phấn, mỏng nhẹ như sương, tôn lên vóc dáng mềm mại đầy nữ tính và gương mặt yêu kiều sắc sảo. Mặc xong, cô lặng lẽ ngồi xuống, khẽ đếm thời gian: Tính ra cô đã trùng sinh được khoảng nửa canh giờ. Có lẽ người của kỹ viện cũng sắp tới rồi.

Cảnh tượng hỗn loạn của đêm qua vẫn chưa kịp phai trong tâm trí. Trước khi kiệt sức và thiếp đi, cô vẫn còn nhớ hai người, Trương công tử và Lâm công tử, đã rời khỏi phòng sớm. Chỉ còn lại Bạch và Hoắc, hai vị công tử “kiên trì” nhất, tiếp tục bồi luyện cơ thể đã rã rời của nguyên chủ. Tới gần sáng, họ lại dốc sức thêm một lượt, lần này còn ép nguyên chủ uống thêm một liều Lạc Ái Dược để gia tăng khoái cảm, dẫn đến tình trạng sốc thuốc nghiêm trọng.

“Có lẽ chính là như vậy…”

Lý Uyển Như lẩm bẩm, lòng thầm suy tính.

“Nếu sốc thuốc xảy ra sớm hơn, e rằng ta không thể trùng sinh vào đúng thời điểm này.”

Sắp xếp lại dòng suy nghĩ rối bời, cô bắt đầu bình tĩnh nhìn nhận lại toàn bộ sự việc.

Đúng lúc ấy, tiếng bước chân vội vã vang lên từ hành lang bên ngoài. Cánh cửa bật mở ngay sau đó. Lý Uyển Như ngẩng lên, liền thấy ba người bước vào, Bạch công tử dáng người cao gầy, Hoắc công tử mập mạp hơn đôi chút, còn tú bà thì trang điểm đậm đến mức che cũng không nổi vẻ phóng đãng đã ăn sâu nơi khuôn mặt tuổi xế chiều. Cạnh họ là một bà lão tóc bạc, đang ôm chiếc hộp gỗ hình vuông trong tay.

Lý Uyển Như nhận ra ngay, đó là Ân lão, dược sư duy nhất của Thanh Quan viện. Bà chuyên phụ trách kê đơn, bốc thuốc cho kỹ nữ và khách nhân, đồng thời cũng là người đã điều chế ra Lạc Ái Dược.

Nhìn thấy Lý Uyển Như đang ngồi tỉnh táo bên bàn, hai vị công tử Bạch và Hoắc không khỏi thở phào nhẹ nhõm. Một kỹ nữ bình thường có chết cũng chẳng mấy ai bận tâm, cùng lắm bồi thường chút ngân lượng là xong. Nhưng Lý Uyển Như thì khác. Cô là một trong số rất ít ngân bài của kỹ viện lớn nhất thành Phong Đô. Nếu cô xảy ra chuyện, số tiền bồi thường chắc chắn không hề nhỏ.

Phải nhớ rằng, toàn bộ Thanh Quan viện chỉ có ba mươi sáu ngân bài kỹ nữ. Mất đi một người là một tổn thất không thể dễ dàng thay thế. Và người quản lý ở đây, vốn nổi tiếng không khoan nhượng, chắc chắn sẽ bắt họ trả giá đắt cho bất kỳ sơ suất nào.

Vị tú bà kia sau khi mở cửa lập tức tiến tới nắm đôi bàn tay trắng của Lý Uyển Như, khuôn mặt đầy lo lắng. Không biết là lo cho kỹ nữ này hay lo cho túi tiền của mình bị tổn thất nữa.

Trong đầu Lý Uyển Như thoáng nghĩ, may mà cái bớt kia đã dịch chuyển chỗ, không thì không biết làm sao mà giải thích với Hoàng di đây.

Thanh Quan viện có tổng cộng chín tú bà, họ đảm nhiệm việc quản lý toàn bộ các công việc liên quan đến kỹ nữ, tạp dịch và vận hành nội bộ kỹ viện. Chức vụ của họ chỉ đứng sau người quản lý bí ẩn, người chưa từng lộ diện bao giờ. Có thể nói, chín người này chính là đại diện quyền lực và phát ngôn viên chính thức của kỹ viện.

“Nghê Thường, con không sao là tốt rồi, làm ta lo quá đấy. Nhận tin của nhị vị công tử đây khiến ta không sao yên lòng được.”

Hoàng tú bà nói với vẻ mặt và giọng điệu chan chứa sự quan tâm chân thành, không ngại bộc lộ hết cảm xúc lo lắng của mình.

Bà đã chăm sóc Lý Uyển Như từ khi cô bị bán tới đây, cũng là người thân cận nhất của cô.

“Con không sao, dì đừng lo lắng quá”.

Lý Uyển Như nói với giọng điệu không giấu đi sự mệt mỏi của mình nhưng trong lòng lại lẩm nhẩm cái tên Nghê Thường được dùng làm thương hiệu kỹ nữ của mình.

Không đợi cô trả lời xong, Ân lão, vị lương y già, đã đến bên, nhẹ nhàng nắm lấy bàn tay mà tú bà Hoàng đang giữ và bắt đầu bắt mạch. Sau nửa phút quan sát, bà ngẩng mặt lên, giọng nói nhẹ nhàng, điềm tĩnh:

“Không sao cả, chỉ là thể trạng hơi yếu, cần cố gắng nghỉ ngơi nhiều hơn. Đêm nay đừng để nó tiếp khách quá nhiều.”

Sau khi gửi lời cảm ơn chân thành đến Ân lão và xin lỗi vì không thể tiễn bà do cơ thể còn yếu ớt, Lý Uyển Như nhìn theo bóng dáng Hoàng tú bà cùng Ân lão rời khỏi căn phòng. Cô quay lại nhìn hai vị công tử vẫn đứng đợi bên ngoài cửa, giọng cô nhẹ nhàng hạ thấp:

“Mời hai vị ngồi, Nghê Thường thật có lỗi khi không thể tiếp đãi chu đáo hơn.”

Hoắc và Bạch công tử trao đổi ánh mắt, dường như cảm nhận được sự khác biệt trong thái độ của người con gái này. Trước đây, Lý Uyển Như thường e dè, câu nệ, thậm chí không dám nhìn thẳng vào mắt những vị công tử quyền quý như họ.

Bạch công tử cao gầy khẽ hắng giọng rồi tiến sát đến bên cạnh cô kỹ nữ xinh đẹp, cố kiềm chế cảm giác khó chịu trong lòng, giọng nói mang theo chút ân cần nhưng lạnh lùng:

“Lỗi là tại ta khiến cô phải chịu cảnh này. Đây là chút lòng thành, mong cô hãy cố gắng bồi bổ sức khỏe.”

Nói xong, hắn rút ra một thỏi bạc sáng loáng đặt vào tay Lý Uyển Như, rồi nháy mắt với Hoắc công tử bên cạnh. Không chần chừ, Hoắc công tử cũng lấy ra một thỏi bạc tương đương trao cho cô.

Chưa kịp đáp lại, Lý Uyển Như nhìn theo bóng dáng hai người họ bước vội ra ngoài với lý do có cuộc họp nội bộ gia tộc, để lại ánh mắt ngờ vực và kỳ quái từ vị Thánh Nữ đang ngồi một mình trong phòng.

Danh sách các phần:
Phần 1
Phần 2
Phần 3
Phần 4
Phần 5
Phần 6
Phần 7
Phần 8
Phần 9
Phần 10
Phần 11
Phần 12
Phần 13
Phần 14
Phần 15
Phần 16
Phần 17
Phần 18
Phần 19
Phần 20
Phần 21
Phần 22
Phần 23
Phần 24
Phần 25
Phần 26
Phần 27
Phần 28
Phần 29
Phần 30
Phần 31
Phần 32
Phần 33
Phần 34
Phần 35
Phần 36
Phần 37
Phần 38
Phần 39
Phần 40
Phần 41
Phần 42
Phần 43
Phần 44
Phần 45
Phần 46
Phần 47
Phần 48
Phần 49
Phần 50
Phần 51
Phần 52
Phần 53
Phần 54
Phần 55
Phần 56
Phần 57
Phần 58
Phần 59
Phần 60
Phần 61
Phần 62
Phần 63
Phần 64
Phần 65
Phần 66
Phần 67
Phần 68
Phần 69
Phần 70
Phần 71
Phần 72
Phần 73
Phần 74
Phần 75
Phần 76
Phần 77
Phần 78
Phần 79
Phần 80
Phần 81
Phần 82
Phần 83
Phần 84
Phần 85
Phần 86
Phần 87
Phần 88
Phần 89
Phần 90
Phần 91
Phần 92
Phần 93
Phần 94
Phần 95
Phần 96
Phần 97
Phần 98
Phần 99
Phần 100
Thông tin truyện
Tên truyện Hoan Du Thánh Nữ
Tác giả Dzynxc
Thể loại Truyện sex dài tập
Phân loại Đụ lỗ đít, Truyện dâm hiệp, Truyện sắc hiệp
Tình trạng Update Phần 100
Ngày cập nhật 13/06/2025 13:51 (GMT+7)

Mục lục truyện của Tác giả Dzynxc

Liên kết: Truyện hentai - Truyện 18+ - Sex loạn luân - Sex Trung Quốc - Sex chị Hằng - Truyện ngôn tình - Truyện người lớn - TruyenDu.com - phimsex - Facebook admin

Thể loại





Top 100 truyện sex hay nhất

Top 4: Cô giáo Mai
Top 5: Cu Dũng
Top 14: Số đỏ
Top 22: Thằng Đức
Top 25: Gái một con
Top 30: Thằng Tâm
Top 41: Cô giáo Thu
Top 43: Vụng trộm
Top 52: Xóm đụ
Top 66: Diễm
Top 72: Tội lỗi
Top 74: Dì Ba
Top 76: Tình già
Top 77: Tiểu Mai
Top 79: Bạn vợ
Top 85: Mợ Hiền
Top 90: Tuyết Hân

HentaiVn