Lý Uyển Như toàn thân nóng bừng không ngừng uốn éo cơ thể, cô đã tỉnh lại sau đòn nặng của Vương Kiệt nhưng tác dụng của thuốc vẫn làm tâm trí cô mơ hồ. Như bản năng, Lý Uyển Như bỏ tới hạ thân của A Quang, hé miệng hồng đang chảy dài nước miếng ngậm lấy dương vật ỉu xìu của hắn.
Tay Lý Uyển Như vẫn không tự chủ móc âm hộ, miệng cô ra sức chăm sóc dương vật của phối ngẫu. Xúc cảm lan tràn khiến dương vật của A Quang cương cứng dù thể trạng hắn đang rất yếu ớt vì vết thương trước ngực.
Cảm nhận dương vật trong miệng nóng bừng, Lý Uyển Như vội hé miệng nhả ra. Cô xoay người, đưa mông về phía dương vật của chủ nhân mà nhún mông. Dương vật thô to dễ dàng đưa toàn bộ vào ả kỹ nữ dâm dục với âm hộ lênh láng dâm thủy.
“… Ah… ah… sướng quá… Ah… ah… dương vật sướng… Ah… ah… quá.”
Lý Uyển Như rên rỉ không ngừng, mông liên tục nhấp như muốn ép lấy tất cả tinh dịch của gã thương binh dưới bụng. Xe ngựa xóc nảy khiến dương vật của A Quang như tự nhấp nhô trong âm hộ của Lý Uyển Như, khiến cảm giác thư sướng nơi hạ thân của cô ngày càng tăng lên, lấn át đi một phần dược lực trong người.
Lý Uyển Như cảm thấy người dưới thân rùng mình, một dòng nước ấm lập tức đi vào tử cung của cô, lấp đầy tử cung ấm nóng đang bức bối do tác dụng của thứ thuốc kích dục.
Vừa tiếp nhận tinh dịch, Hoan Du Thánh Điển bị động vận chuyển mà không cần Lý Uyển Như phải chủ ý, tiêu hóa tinh dịch đang ngập tràn trong tử cung và cả tinh dịch của tên Vương tướng quân bơm đầy trong dạ dày của cô.
Hoan Du Thánh Điển vận chuyển cũng tiêu hóa luôn phần dược lực đang khống chế tâm trí của ả kỹ nữ, Lý Uyển Như chợt thấy đầu óc trống rỗng, cảm giác nóng rát đã vơi đi rất nhiều.
Lý Uyển Như đưa tầm mắt xung quanh, cố gắng nhớ lại tình cảnh trước khi mất kiểm soát. Cô chỉ nhớ được rằng mình đang bị tên tướng lĩnh hãm hiếp trong phòng, hắn ép cô uống lượng lớn Lạc Ái dược khiến cho cô suýt chết.
“Đúng rồi, tên Vương Kiệt đó đâu rồi, nơi đây rốt cuộc là sao, ta thực sự còn sống ư?”
Lúc này Lý Uyển Như mới chú ý đến người bên dưới thân mình, đập vào mắt cô là vết thương ghê rợn như chém đứt đôi người của A Quang. Cô nhấc mông, mang theo dương vật rỉ ra ngoài, cố gắng gọi tỉnh chủ nhân của mình. Cô không biết tại sao mình ở đây, tại sao mình lại nằm trên người A Quang, tại sao trước ngực hắn lại có vết thương như vậy nữa.
A Quang đã tỉnh lại một chút nhờ ý chí kiên định của hắn, giờ đay giọng nói ngọt ngào vang lên bên tai khiến hắn mở mắt ra tìm kiếm chủ nhân của giọng nói ấy:
“Uyển Nhi đừng náo, ta muốn nghỉ một chút”.
A Quang cất giọng thều thào, hắn thực sự quá yếu. Vốn là Nhân cảnh tầng 6, vết thương sẽ sớm lành nhờ khí huyết sung mãn của hắn. Thế nhưng đánh ra một quyền cực hạn khiến cơ thể hắn như cạn sạch năng lượng, từng nhịp thở đều vô cùng đau đớn và khó nhọc.
“Cảm giác ta… Khụ khụ… chẳng biết chống trọi được qua đêm nay nữa không? May mà… may mắn là ta tới kịp, không khiến nàng phải chịu khổ?”
Lý Uyển Như hắn nói như vậy, kết hợp với vết thương trước ngực mà mơ hồ đoán được thực hư sự việc. A Quang đã tới giải cứu cô khỏi ma trải của tên tướng lĩnh, vết thương trên ngực hắn chính là do tên kia gây ra. Nước mắt không ngăn được lăn trên gò má xinh đẹp khiến cho dáng vẻ của Lý Uyển Như càng thêm yếu ớt.
A Quang run rẩy đưa tay lên, định lau đi giọt nước mắt đang lăn dài trên má Lý Uyển Như, nhưng động tác ấy lại khiến vết thương nơi ngực hắn co thắt, sắc mặt tái nhợt vì đau. Hắn vẫn cố nở nụ cười yếu ớt:
“Đừng khóc… Ta muốn được thấy nàng cười… đẹp hơn nhiều.”
Lý Uyển Như khụy xuống, nắm lấy bàn tay đang run rẩy của hắn, áp chặt lên má mình, nước mắt từng giọt rơi nóng hổi, hòa vào bùn đất trên sàn xe:
“Đáng không? Vì một kỹ nữ như ta… một kẻ chẳng đáng gì, mà ngài… lại liều chết cứu ta?”
“Ta chỉ là một thân phận hèn mọn, là một ả đào trong kỹ viện, bán rẻ thân xác qua từng đêm… Sao ngài lại ngốc như vậy, vì sao lại phải làm thế… chỉ để cứu ta?”
A Quang nhìn cô, ánh mắt không chút oán giận, chỉ có một vẻ nhu hòa khôn tả. Hắn thở gấp, tiếng nói như có như không:
“Đáng… Rất đáng.”
“Ta yêu nàng, Uyển Nhi… Yêu khuôn mặt ấy, dáng đi ấy… cả cái cách nàng cười khẽ khi uống rượu, và cái ánh mắt kiêu ngạo giấu trong vẻ phóng đãng… Ta yêu tất cả.”
Hắn dừng lại, gượng nuốt xuống chút máu trào lên cổ họng, rồi cười nhẹ, nói tiếp:
“Nàng không giống những kẻ bán thân khác. Nàng tự do… nhưng không trụy lạc. Nàng thấp hèn… nhưng không hèn mọn. Trong mắt nàng có lửa, và trong trái tim nàng… có cả bầu trời u uẩn mà chẳng ai dám nhìn thẳng.”
Lý Uyển Như mím môi, muốn nói điều gì đó, nhưng cổ họng nghẹn ứ. Cuối cùng, cô bật ra hai chữ:
“Ta cũng…”
Nhưng A Quang đã lắc đầu, cắt lời:
“Đừng… Đừng vì thương hại mà dối lòng mình. Ta không cần nàng nói yêu ta. Ta chỉ cần biết nàng sống… là đủ.”
Hắn nhìn sâu vào mắt cô, giọng thều thào, nhưng từng lời vẫn rõ ràng:
“Ta biết nàng cũng là người tu hành. Ta không phải kẻ thông minh, nhưng không ngu… Ta biết nàng không thực sự yêu ta. Từ cái cách nàng nhìn ta, nóng cháy nhưng lặng lẽ và xa cách là ta đã hiểu. Nàng cần một cơ thể… một nguồn nguyên khí để tu luyện. Và ta… ta nguyện ý là kẻ đó.”
“Cho dù ta chỉ là một viên đá nhỏ lót đường trên con đường nàng bước lên đỉnh cao, ta cũng vui lòng.”
Lý Uyển Như không nói nên lời. Mắt cô mở to, trong lòng cuộn trào những cảm xúc không tên. A Quang không trách cô. Hắn hiểu. Hắn biết hết. Và vẫn yêu.
“Ta biết nàng chỉ coi tất cả là công cụ phục vụ việc tu hành của nàng, nhưng điều đó thì có sao, ta yêu nàng vậy là đủ mà.”
Lý Uyển Như cũng ngạc nhiên khi A Quang phát hiện ra bí mật của mình, nhưng cô chẳng bận tâm điều đó, thấy hơi thở ngày càng yếu ớt của hắn, cô biết sinh mệnh lực của A Quang đã tới hồi kết rồi. Nước mắt rơi lã chã xuống sàn, Lý Uyển Như nghẹn ngào nói:
“Không, đừng nói nữa, ngài nghỉ ngơi đi.”
A Quang không biết lấy sức lực ở đâu, hắn đưa tay còn lại gạt đi nước mắt của Lý Uyển Như, thều thào:
“Ta biết mình chẳng thể sống được nữa, cũng biết được rằng nàng có khả năng hấp thụ năng lượng, ta chỉ xin nàng nếu có thể hãy hấp thụ năng lượng của ta. Ít nhất, ta muốn đồng hành với nàng thêm một chút trên con đường tu luyện này.”
Nói đoạn, đôi tay đưa cao của hắn buông thõng xuống sàn xe ngựa, trút hơi thở cuối cùng.
A Quang nói đúng, thực lòng Lý Uyển Như chẳng thương yêu gì hắn cả, trước giờ trong cô đều là tâm tư lợi dụng hắn, lợi dụng nguồn nguyên khí dồi dào mà phục vụ việc tu luyện bản thân. Ngay cả những giọt lệ vương trên khóe mắt của cô cũng là vì cảm kích, cảm kích A Quang liều mình cứu mạng của bản thân cô mà thôi.
Còn với hành vi phóng túng của mình, Lý Uyển Như thực sự không quá bận tâm. Cho dù thân xác này có bị tàn phá nát bét thì có sao cơ chứ, chỉ cần đạt được tu vi như kiếp trước, cô có thể tái tạo một thân xác mới hoàn mỹ hơn, một thân xác xứng danh với Thánh nữ chứ không phải là một ả điếm.
Nhưng sau khi nghe A Quang nói toàn bộ tâm tư của hắn, trong dầu của Lý Uyển Như thực sự rất hỗn loạn. Yêu ư? Cô chưa từng cảm nhận thứ gọi là tình yêu trước đây, không thể hiểu thấu được hành động mù quáng chỉ vì tình yêu đó được. A Quang đã cho cô thấy một hành động vĩ đại đến nhường nào, làm thay đổi hoàn toàn nhân sinh quan của Lý Uyển Như.
Nhớ lại lời đề nghị của A Quang, Lý Uyển Như liền nâng mông, đặt âm hộ lên dương vật cương lên nóng bừng của A Quang dù cơ thể của hắn đang dần lạnh ngắt. Hiện tượng này gọi là “Sự cương cứng cuối cùng”, nam giới sau khi chết thì vẫn có thể cương cứng và xuất tinh liên tục (cái này có thực nhé, anh em tra gg là biết).
Lý Uyển Như vận chuyển Hoan Du Thánh Điển tầng 1, hấp thụ hoàn toàn dương khí còn sót lại của A Quang, dương khí khổng lồ của một gã Nhân cảnh tầng 6 lan tràn trong đan điền tử cung của cô. Vốn tưởng sẽ cần mất thời gian để tiến hành chuyển hóa thành nguyên khí tinh thuần như lúc cô sử dụng đối với Trương Ngọc công tử thì giờ đây nguyên khí của A Quang hòa quyện với nguyên khí vốn có trong tử cung của Lý Uyển Như.
Lượng nguyên khí bạn đầu của cô không có bao nhiêu, nguyên khí của A Quang trực tiếp tràn đầy trong tử cung của cô. Lý Uyển Như vội vàng cô đọng nguyên khí, cố gắng ép nguồn năng lượng này tinh thuần hơn và ngoan ngoãn hơn. Nếu để nguyên khí tùy tiện bạo động thì cơ thể cô sẽ không thể chịu nổi mất.
Xe ngựa lúc này cũng dừng lại nghỉ ngơi, Lý Uyển Như vươn tay lấy chiếc áo vải thô của A Quang khoác lên người để che chắn cơ thể lõa lồ của mình. Chiếc áo khá rộng vì chủ nhân của nó có thân hình cao lớn. Lý Uyển Như khi mặc cũng miễn cương có thể che được hết âm hộ, hai đùi trắng muốt loang lỗ vết máu và óng ánh hỗn hợp dâm thủy là tinh dịch chảy dài, cùng với vết rách chéo cùng cỡ với vết thương trên ngực của A Quang khiến nó khó khăn trong việc che đi cặp vú to của Lý Uyển Như, lấp ló sau chiếc áo rách nát khiến càng cơ thể đầy đặn càng thêm phần dâm mỹ.
Thông tin truyện | |
---|---|
Tên truyện | Hoan Du Thánh Nữ |
Tác giả | Dzynxc |
Thể loại | Truyện sex dài tập |
Phân loại | Đụ lỗ đít, Truyện dâm hiệp, Truyện sắc hiệp |
Tình trạng | Update Phần 100 |
Ngày cập nhật | 13/06/2025 13:51 (GMT+7) |