“Phá Thần Nhãn Pháp!” – Con mắt khổng lồ nơi trán Cự Nhãn Cổ Tộc mở to, cột sáng như thần phạt phóng ra, xuyên thủng càn khôn.
Mà đáp lại tia sáng khổng lồ đó, Bất Hủ Thần Liên lơ lửng giữa không trung, từng cánh hoa sặc sỡ xoay tròn, phát ra ánh sáng chói lòa như muốn nuốt chửng cả hỗn độn.
Mỗi cánh hoa là sự kết tinh của Bất Hủ Thần Văn và Bá Thần Lực, mang theo ý chí bất diệt, trấn áp vạn cổ.
Thần thánh, trang nghiêm nhưng đầy mỹ lệ, hàng vạn cánh hoa đan xen, mỗi cánh hoa là một khối quy tắc, một tầng thần lực, những loại thuộc tính tương sinh tương khắc, một niệm sinh – tử, luân hồi, thời không, ánh sáng – bóng tối, phong hỏa – thủy lôi…
So với Phá Nhãn Thần Pháp như cột chống trời xuyên thủng càn khôn, đoá liên hoa này nhỏ bé đến đáng thương.
Nhưng khi chạm vào Bất Hủ Thần Liên, toàn bộ sự huỷ diệt ấy bỗng chốc bị nuốt gọn, tan rã như băng tuyết chạm vào dung nham.
“Không thể nào!” Thần bí nhân gầm lên, đôi mắt đỏ ngầu. Hắn cảm nhận được Hồng Mông Thần Lực dồn nén đến cực điểm lại đang bị đoá hoa sen kia cắn nuốt từng chút một, như thể nó không chỉ là một chiêu thức, mà là một thực thể sống động, mang theo ý chí Bất Hủ.
Lạc Nam thở ra một hơi, thi triển Dục Hoả Trọng Sinh, bừng cháy từ đống tro tàn để phần nào hồi phục.
Liên tục thi triển các chiêu thức của Bất Hủ Cổ Tộc vẫn khiến hắn mệt mỏi và suy yếu.
Nhất là khi phản phệ trong việc điều động sức mạnh và quy tắc của Siêu Thần Viên Mãn từ mảnh gốm đang kéo đến, khiến hắn biết mình không còn chèo chống được bao lâu.
Nhưng dù là thế, hắn vẫn hiên ngang đứng thẳng, Bá Chủ Thần Thế vẫn không ngừng lan tỏa, khiến không gian xung quanh run rẩy. Hắn lạnh lùng nhìn thần bí nhân, giọng nói trầm thấp nhưng vang vọng như sấm:
“Ngươi đã sai lầm khi cho rằng huyết mạch Cự Nhãn Cổ Tộc có thể đối kháng với nội tình Bất Hủ, Hồng Mông Cổ Tộc dù mạnh, nhưng ngươi chỉ là chó săn…”
“Im miệng!” Thần bí nhân điên cuồng gào thét, bàn tay siết chặt Hồng Mông Ngọc Bội. Hắn cắn răng, thiêu đốt thêm một phần tinh huyết, khiến cơ thể khổng lồ của hắn bỗng nhiên bành trướng nhưng cũng già nua thêm vài phần.
Con mắt giữa trán sáng rực, Hồng Mông Thần Lực ngưng tụ thành một luồng sáng thứ hai, mạnh mẽ hơn trước gấp bội.
“Phá Thần Diệt Thiên!” Hắn gầm lên, tia sáng thứ hai mang theo uy lực kinh hồn bạt vía, xé toạc không gian, lao thẳng về phía Bất Hủ Thần Liên.
Cùng lúc đó, Thạch Khung và Dương Thiên Hào, dù đã trọng thương, vẫn cắn răng đứng dậy.
Thạch Khung ra sức nuốt vào Thần Đan tạm thời khôi phục, mặc kệ di chứng phía sau, tu vi trở nên bạo tạc.
Dương Thiên Hào bắt chước thần bí nhân, thiêu đốt tinh huyết.
Họ biết rằng nếu không liều mạng lúc này, cái chết sẽ là kết cục duy nhất.
“Hoang Thạch Thần Liệt!” Thạch Khung gào lên, thân thể đầy rẫy vết thương lại bùng nổ ánh sáng chói mắt.
Hoang Thạch Kim Cương Giáp dù đã vỡ vụn, nhưng hắn vẫn điều động toàn bộ Siêu Thần Lực còn lại, cầm chiến phủ trong tay, chém ra một búa dung nham vắt ngang bầu trời.
Dương Thiên Hào cũng không chịu thua kém, tay phải vung Lưỡng Long Đao, tay trái giơ cao Thú Thần Ấn.
Chém ra Song Long Diệt Thần Trảm, đao pháp mạnh nhất của mình, hư ảnh một con Ác Long, một con Ma Long quyện cùng đao khí ngất trời phá không mà ra.
Ba luồng công kích đồng loạt giáng xuống, phối hợp nhịp nhàng, tạo thành một bầu trời sát khí bao phủ Lạc Nam từ khắp bốn phương.
Nhưng Lạc Nam chỉ nhếch mép, ánh mắt không chút dao động, khóe môi cong lên:
“Bất Hủ Thần Liên – Liên Khai!”
OÀNH!
Đoá hoa sen nho nhỏ vẫn đang trôi chậm rãi giữa chiến trường bỗng nhiên bung nở, từng cánh hoa tách ra, mang theo nguồn lực vô biên điên cuồng khuếch đại.
Xoay tròn dữ dội, lực lượng từ Bất Hủ Thần Liên bùng phát, chấn vỡ hoàn toàn thế công của Thạch Khung và Dương Thiên Hào.
Nhưng tia huỷ diệt từ Cự Nhãn Cổ Tộc vẫn ươn ngạnh bắn phá, muốn xuyên thủng từng cánh hoa, muốn diệt sát Lạc Nam bằng mọi giá.
Lạc Nam hờ hững nhìn, nhẹ nhàng điểm đầu ngón tay:
“Bất Hủ Thần Liên – Liên Bạo!”
Thanh âm vừa dứt, hắn trốn vào trong Bá Đỉnh.
ĐÙNG.
Một vụ nổ như hình thành thế giới giữa càn khôn, vụ nổ hóa thành hư ảnh hoa sen vạn cánh khổng lồ, hỗn độn đen kịt nhuộm vô vàn màu sắc chói mắt.
Bá Thần Lực và Bất Hủ Thần Văn bạo tạc, nhấn chìm tất cả.
Toàn bộ Hồng Mông Kết Giới rung lắc dữ dội, Liên Bạo huỷ diệt mọi thứ trong phạm vi tác động.
Nhìn Bá Đỉnh như càn khôn thần vật không bị tổn hại giữa vụ nổ, thần bí nhân thì thào:
“Bất Hủ Thần Đỉnh, Bất Hủ Chi Chủ… Ngươi… sẽ chết không yên lành, sớm thôi.”
Thì thào vừa dứt, tiếng gào thét thảm thiết như lệ quỷ đến từ địa ngục của Dương Thiên Hào và Thạch Khung vang lên bên tai.
“RĂNG RẮC…”
Khắp nơi đều là tiếng không gian vụn vỡ, là tiếng tàn phá kinh hồn, là sự sụp đổ của hỗn độn.
Một đoá Bất Hủ Thần Liên, gần như mai táng Siêu Thần Viên Mãn.
“Hự… phốc.”
Bên trong Bá Đỉnh, Lạc Nam ngã lăn quay, thở hổn hển, cơ thể xuất hiện vô số vết rách, máu tươi rỉ ra, sắc mặt trắng bệch.
“Phản phệ nặng quá.” Vân Tiêu cùng chúng nữ vây lại xung quanh hắn.
“Đương nhiên rồi, lực lượng của mảnh gốm tuy rằng chỉ sánh ngang Siêu Thần Viên Mãn… nhưng nó dù sao cũng thuộc về Bất Hủ Thần Vật.” Thần Huyền Huân nói:
“Vừa phải dùng năng lượng của Vạn Đạo Lưu Ly Bình, vừa phải thi triển hàng loạt thủ đoạn tiệm cận Bất Hủ của Bất Hủ Cổ Tộc, nếu không phải chàng có Vạn Cổ Bất Hủ Thân, bạo thể là điều không thể tránh khỏi.”
Vân Tiêu nắm lấy mảnh gốm trong tay mình, nhìn thấy nó đã ảm đạm vô quang, hiển nhiên cũng đã cạn kiệt lực lượng.
“Chưa chết là tốt rồi.” Lạc Nam khó khăn nở nụ cười, cơn đau khiến hắn nhe răng trợn mắt:
“Siêu Thần Viên Mãn mạnh thật, nếu không nhờ mảnh gốm… dù có là Bất Hủ Chi Chủ như ta cũng khó mà tiêu diệt.”
“Không, chàng đã làm rất tốt… đừng quên rằng tên kia cũng vận dụng đến Hồng Mông Thần Lực.” Thần Huyền Huân tự hào nhìn hắn, khóe mắt ngấn lệ quang:
“Nếu hắn không có Hồng Mông Thần Lực ban phát sức mạnh, chàng dù không có mảnh gốm cũng giải quyết được.”
Lạc Nam cảm nhận được sự vui mừng và cảm động từ trong giọng nói và ánh mắt của nàng.
Đã quá nhiều năm rồi, Thần Huyền Huân lại được chứng kiến những gì thuộc về Bất Hủ Cổ Tộc tỏa sáng huy hoàng, được nhìn thấy Bất Hủ Chi Chủ mà nàng lựa chọn xuất chúng như thế nào… và càng có ý nghĩa hơn khi người của một trong những thế lực đối địch – Hồng Mông Cổ Tộc ngã xuống trong tay hắn.
Điều này như chứng minh rằng, Hồng Mông chưa từng sánh bằng Bất Hủ.
Lạc Nam nhếch mép, muốn đưa tay gạt nước mắt cho nàng nhưng không làm nổi, tay của hắn nhấc lên cũng không còn lực.
“Chàng mau vào!”
Hồn Nguyệt Ánh, Hoả Nhi chúng nữ đã chuẩn bị xong một bồn Bất Tử Dịch Thuỷ, ân cần đem hắn kéo vào ngâm mình.
Vân Tiêu lấy ra Nguyên Thạch Siêu Phẩm đặt ở xung quanh cho Bá Đỉnh hấp thụ.
Bá Đỉnh bổ sung lực lượng, sau đó lại điều động các loại Đạo Thuộc Tính hỗ trợ Lạc Nam trị thương.
Mặc kệ bên ngoài, dù sao thì vẫn còn Hồng Mông Kết Giới bảo vệ, nội bất xuất, ngoại bất nhập.
Ba ngày sau, thương thế của Lạc Nam đã tạm ổn, phản phệ dần thối lui…
Nhìn sang Sinh Mệnh Pháp Tướng vẫn còn ngủ say từ trận chiến trước với Ứng Khang, phải vài năm nữa mới có thể thi triển Cải Tử Hoàn Sinh.
Hắn cùng Vân Tiêu rời khỏi Bá Đỉnh, chiến trường đã trở thành một vùng hỗn độn sụp đổ, mảnh vụn ở khắp mọi nơi, uy lực của Bất Hủ Thần Liên vẫn chưa hoàn toàn tan biến.
Chợt cảm nhận được sát ý vô biên như hóa thành thực chất, một tiếng nói khàn khàn vang lên:
“Hai ngươi chôn cùng lão tử!”
Chỉ thấy thần bí nhân cơ thể nát bấy, linh hồn ảm đạm nhưng vẫn còn một tia tàn niệm cuối cùng.
Hắn vung tay, một mảnh gốm sứ hiện ra, thần bí nhân dự định vận dụng sức mạnh từ trong gốm sứ tru diệt Lạc Nam.
Nhưng hắn không ngờ chính là, Vân Tiêu nhoẻn miệng khẽ cười, hướng về mảnh gốm khẽ vẩy tay.
Trong ánh mắt khiếp sợ của thần bí nhân, mảnh gốm cưỡng ép thoát ly sự khống chế của hắn, sau đó rơi vào lòng bàn tay của Vân Tiêu đầy ngoan ngoãn.
“Không… không… không…” Thần bí nhân như gặp phải cảnh tượng đáng sợ nhất trên thế giới, điên cuồng lắc đầu run rẩy:
“Vạn Đạo Thần Chủ… làm sao có thể? Làm sao có thể?”
Hắn như chứng kiến ác mộng tồi tệ nhất trên đời.
Thần bí nhân không hề ngu ngốc, một nữ tử Thần Đạo Viên Mãn có thể dễ dàng thu giữ mảnh gốm sứ như thế, nếu không phải Vạn Đạo Thần Chủ thì cũng là chân truyền của nàng.
Vạn Đạo Thần Chủ và Bất Hủ Chi Chủ kết hợp, một khi bọn hắn trưởng thành… Hồng Mông Cổ Tộc nguy rồi, Chung Cực gặp tai ương rồi…
Sự lạnh lẽo lan tràn khắp nội tâm, đây là tin tức đủ để uy hiếp toàn bộ Bất Hủ nội tình ở Chung Cực.
Đáng tiếc, thời khắc này… không một ai biết được.
PHỐC!
Lạc Nam tiếp cận, Bất Hủ Thần Hồn xuyên thủng đầu đối phương, ma diệt linh hồn yếu ớt còn sót lại.
Chỉ có người chết mới đảm bảo được bí mật.
Không hề có ý định thu Ma Linh nô lệ, cũng không có ý định Đoạt Hồn.
Lạc Nam đem toàn bộ tàn hồn của thần bí nhân ném vào Bách Mỹ Phiêu Hồn Đồ cho 69 vị Tuyệt Sắc Mỹ Hồn Cơ luyện hóa sạch sẽ.
Kẻ này đã biết quá nhiều, hơn nữa còn là thành viên dưới trướng Hồng Mông Cổ Tộc.
Không ai đảm bảo Hồng Mông Cổ Tộc có biện pháp nào cảm ứng được vị trí của y ngay sau khi Kết Giới được giải trừ hay không.
Thế nên để đảm bảo tỷ lệ an toàn tuyệt đối, Lạc Nam phải huỷ thi diệt tích, không chừng lại dấu vết nào thuộc về thần bí nhân, bao gồm cả linh hồn.
Quét mắt khắp chiến trường, cảm giác được linh hồn còn sót lại của những người khác, hắn liền thi triển Ma Linh Trỗi Dậy.
Rất nhanh, năm người Ứng Liệt, Tinh Lãng, Lam Điệp, Thạch Khung, Dương Thiên Hào đều cung kính quỳ gối:
“Tham kiến chủ nhân!”
“Thu thập dọn dẹp sạch sẽ đi, đừng quên chiến lợi phẩm nào của ta!” Lạc Nam trầm giọng.
“Tuân lệnh!”
Năm vị Ma Linh trung thành cung kính thu thập mọi thứ…
Lúc này Vân Tiêu kiểm tra mảnh gốm vừa lấy được, hài lòng cười nói:
“Mảnh gốm này gồm Quang Minh Đạo và Hắc Ám Đạo, còn lại lực lượng của Siêu Thần Viên Mãn.”
“Chẳng trách vừa rồi tên kia muốn dùng nó đối phó chúng ta.” Lạc Nam mỉm cười:
“Nàng dung hợp luôn đi!”
Vân Tiêu gật đầu, đem tất cả mảnh gốm dung hợp vào nhau.
Giờ đây, trên tay nàng đã không còn là mảnh vỡ, mà là một gốc nhỏ của Vạn Đạo Lưu Ly Bình.
“Cứ cái đà này, mục tiêu khôi phục Vạn Đạo Lưu Ly Bình không phải việc gì khó.” Lạc Nam nói.
“Ừm.” Vân Tiêu gật mạnh đầu, thật sự nóng lòng chờ mong.
Lạc Nam thu thập sáu loại Thế Giới Bản Nguyên vào trong đan điền…
“Bẩm chủ nhân, đã thu dọn sạch sẽ.” Lam Điệp thay đám Ma Linh bẩm báo.
“Về trong bóng của ta.” Lạc Nam nói.
Năm vị Ma Linh Siêu Thần cung kính chui vào trong bóng của hắn.
Lạc Nam cảm thán liên tục, Ngự Hồn Ma Kinh thật sự quá lợi hại, ngay cả Ma Hồn Siêu Thần Viên Mãn cũng có thể thu phục được, chẳng trách chủng tộc này được thế lực cấp Bất Hủ như Vạn Vũ Giáo thu nhận.
Bất quá đây chỉ là tiểu thủ đoạn, so với nội tình Bất Hủ chân chính, hiện tại hắn còn kém rất xa.
Trừ phi có thể đạt được Vạn Đạo Lưu Ly Bình, biến cơn ác mộng của tên kia thành sự thật.
Bất Hủ và Vạn Đạo liên thủ, Vạn Vũ Chi Chủ cũng phải run rẩy…
“Tiểu Nam, nơi này không tiện ở lâu… chúng ta đi thôi!” Vân Tiêu đề nghị.
“Ừm, tìm chỗ an toàn kiểm kê chiến lợi phẩm.” Lạc Nam cười hắc hắc.
Tuy trận chiến này vất vả, nhưng thành quả thu được xứng đáng vô cùng.
Cả một cái Độn Bảo Thương Hội vào tay…
Chưa kể còn có Hồng Mông Ngọc Bội.
Hắn ngẩng đầu, ra hiệu cho Kim Thần Nhi: “Chúng ta đi thôi!”
“Tốt rồi, lần này ta cũng tiêu hao không ít mới khống chế được Hồng Mông Kết Giới giúp ngươi, cần nghỉ ngơi một đoạn thời gian.” Kim Thần Nhi nũng nịu nói:
“Hãy mau tìm tài nguyên bổ sung thêm cho ta.”
“Yên tâm đi, lần này ngươi lập công lớn, sẽ không để ngươi thiệt thòi.” Lạc Nam cười thoải mái.
Hư ảnh Bất Hủ Thần Tháp biến mất.
Lạc Nam dùng Bá Đạo Quy Tắc cưỡng ép nhận chủ Hồng Mông Ngọc Bội, đem nó nâng lên.
VÙ VÙ VÙ VÙ…
Hồng Mông Kết Giới gào thét, hóa thành Hồng Mông Thần Lực cuồn cuộn tiến vào trong Hồng Mông Ngọc Bội.
“Ngon rồi, đây chính là Tử Giới phiên bản nâng cấp.” Lạc Nam cười hắc hắc:
“Có nó bảo kê, làm thịt Siêu Thần cao cấp cũng không phải việc khó.”
“Hồng Mông Thần Lực trong ngọc bội không phải vô hạn.” Thần Huyền Huân nhắc nhở hắn:
“Thiếp thấy chỉ dùng được không nhiều, tùy vào thời gian duy trì kết giới.”
“Mặc kệ, có còn hơn không.” Lạc Nam nhún nhún vai.
Hồng Mông Kết Giới đã bị hút trở về, hắn đem Hồng Mông Ngọc Bội cất giữ vào đan điền cho cẩn thận.
ONG ONG ONG.
Bất chợt, Bá Đỉnh bỗng nhiên phản ứng mãnh liệt, điên cuồng xông đến vị trí của Hồng Mông Ngọc Bội, ra sức thôn nạp.
Lạc Nam có cảm giác nó muốn ăn tươi nuốt sống Hồng Mông Ngọc Bội.
“Cái này…” Thần Huyền Huân cũng phải giật mình trước phản ứng của Bá Đỉnh.
Hiện tượng này nàng chưa từng thấy trong quá khứ, nguyên nhân vì nàng chưa từng có cơ hội đoạt được Hồng Mông Thần Lực.
Dù sao thì Hồng Mông Cổ Tộc cũng là chủng tộc cấp độ Bất Hủ, đâu ai dám nghĩ đến chuyện cướp đoạt lực lượng đặc thù của bọn hắn?
Nàng cũng chưa nghe gia gia đề cập đến vấn đề này…
“Ực.” Lạc Nam nuốt một ngụm nước bọt:
“Đừng nói là nó thèm muốn tụ đỉnh thứ 22.”
“Hồng Mông Đỉnh!?”
Thần Huyền Huân run rẩy hỏi:
“Chàng dám thử không?”
Thông tin truyện | |
---|---|
Tên truyện | Con đường bá chủ - Quyển 17 |
Tác giả | Akay Hau |
Thể loại | Truyện sex dài tập |
Phân loại | Truyện dâm hiệp, Truyện xuyên không |
Tình trạng | Update Phần 211 |
Ngày cập nhật | 06/06/2025 15:39 (GMT+7) |